CÂU LẠC BỘ
SÁCH
ẢNH
THĂNG LONG







MOonsi - Build a Body 
Đối thoại, Dự án ảnh  

Build a Body đưa người xem tiếp cận với những khoảng không vô hình qua cuộc ly hôn trong gia đình tác giả. Từ việc che khuất khuôn mặt của những nhân vật trong bộ ảnh, MOonsi (Phương Nguyen) úp mở cho ta những giằng co về thể xác lẫn tinh thần ghi khắc trong cuộc sống thường nhật.  ‘Sau khi bố mẹ ly hôn, gia đình tôi tan vỡ, một cái lỗ xuất hiện bên trong tôi. Một phần của bản thân tôi rơi xuống cái lỗ đó.’


Đối thoại qua email
16/06/2023

Cám ơn Phương rất nhiều vì email của cậu! Trước khi đi vào thực hành của Phương, mình muốn hỏi thăm dạo này cậu thế nào? Cậu có thể chia sẻ với mọi người khái quát về nơi cậu sinh sống và ảnh hưởng của môi trường xung quanh này tới cách cậu nhìn nhận thế giới chung không, dẫu có hay không qua nhiếp ảnh?

Cảm ơn cậu đã hỏi thăm, thú thật thì mình cũng không rõ lắm về tình trạng tinh thần hiện nay của mình. Mình có thể nói chung là ổn, nhưng vẫn có những xáo động nhất định bên trong bản thân về cách mình nhìn nhận mọi người và mọi hiện tượng xảy đến dạo gần đây. Mình sinh ra ở thị trấn nhỏ là Thành phố Sa Đéc, Đồng Tháp. Hiện nay thì mình học đại học ở Thành phố Hồ Chí Minh nhưng có vẻ tâm hồn mình thuộc về nơi mình đã sinh ra hay nói cách khác là mình không hợp thành phố xô bồ ầm ĩ, có vẻ mình hợp nơi nào đó tĩnh lặng với nhiều cây xanh hơn. Thế giới quan của mình khá lộn xộn. Nó được hình thành từ những biến cố gia đình mà mình đã chia sẻ qua hình ảnh là việc bố mẹ mình ly hôn, bên cạnh đó còn có việc gia đình ngăn cản mình học ngành yêu thích là nhiếp ảnh dẫn đến cuộc chiến với chứng rối loạn lo âu trong thời gian dài, khoảng 2 năm có lẽ, và những chấn thương tâm lý từ ngày xưa nữa. Tuy nhiên cơn bão chưa kết thúc sau khi mình lên đại học, nó đã và đang diễn ra. Và cách mình chọn để đối mặt với cơn bão này là làm dịu cơn giông bên trong mình. Mình bắt đầu học, học về Phật học, triết học, vật lý,... tất cả mọi thứ thuộc về bản thân mình ngày bé. Mình muốn tạo lập lại cái bản ngã đó, nó khiến mình thoải mái hơn với chính mình. Mình nhận ra rằng không hề có người tốt, không hề có người xấu, và thế giới vẫn vận hành. Chỉ là mình nên chấp nhận nó. Đây là thế giới quan hiện tại của mình.


Cám ơn cậu vì những chia sẻ rất chân thành. Việc sử dụng một câu chuyện đầy tính cá nhân làm đề tài thực hành nhiếp ảnh liệu có phải cách cậu thách thức những ranh giới  trong cuộc sống của cậu, giúp cậu hiểu thêm và đối mặt với những khó khăn cậu phải trải qua?

Về việc thực hiện dự án Build A Body, mình nghĩ đây là cột mốc trong cuộc sống của mình. Dự án ghi lại hồi kết cho hành trình gần 10 năm mình đối mặt với những biến cố gia đình, sự sai lầm của bố mẹ và những sai lầm lớn mình đã mắc phải. Mình xin chia sẻ thêm một chút, gia đình mình có khá nhiều rắc rối xảy ra do sự bất đồng của bố mẹ từ nhiều phương diện và dẫn đến ly hôn. Khi ấy, mình thậm chí đã ghét gia đình, ghét bản thân và ghét những gì mình phải trải qua. Nhiều lần mình tự hỏi tại sao mình không thể có một gia đình như những bạn khác. Và, Build A Body được ra đời, đối với mình nó như một cuốn album, ghi lại sự chấp nhận của mình đối với tất cả những gì đã xảy ra. Là rằng, dù mình có thù ghét gia đình và mọi điều đến đâu thì mình vẫn không thể phủ nhận được mình chính là phiên bản khác của gia đình, những trải nghiệm đã hình thành con người mình. Bên cạnh đó, mình xem Build A Body như một lời nhắc nhở cho bản thân trong tương lai, bất cứ khi nào mình quên sự kết nối của bản thân với gia đình. Vì vậy, mình muốn hình ảnh hoá trải nghiệm, biến nó từ vô hình thành hữu hình. Như thể nó đã được sinh ra trên thế giới và sẽ tồn tại mãi, đồng hành với mình.

  Mình cũng rất muốn nghe thêm về cách cậu bắt đầu hành trình nhiếp ảnh của mình, hy vọng được nghe cậu chia sẻ.

Ngay từ khi còn là một đứa trẻ, mình không hề nghĩ hay biết về nhiếp ảnh; tuy rằng mình vẫn thích nghệ thuật và mình chọn vẽ. Mình đã từng vẽ rất nhiều, đôi khi mình dành tận 7 giờ một ngày để vẽ và sau đó mình từ bỏ, quên lãng. Vào khoảng tầm 15, 16 tuổi, vào mỗi cuối tuần mình ra đồng đi dạo. Mình đều lấy điện thoại để chụp lại quang cảnh rộng lớn, tự do của thiên nhiên. Và mình biết mình thích nhiếp ảnh từ đó. Hành trình này không quá đặc biệt, hay có một 'tia sét' nào đánh trúng khiến mình thích thú với nhiếp ảnh. Mình thấy nó cứ đến một cách nhẹ nhàng, âm thầm như vậy thôi.Và, có lẽ mình thấy bản thân may mắn. Bởi lẽ hành trình của mình bắt đầu với việc mình thật sự yêu thích nhiếp ảnh, chứ không phải là máy ảnh hay tấm ảnh đẹp. Đó có thể là sự khởi đầu tốt giúp mình, đến hiện nay, vẫn còn giữ lửa với chính nhiếp ảnh. 

Với mình, dự án Build A Body có những ẩn dụ rất thú vị trong việc cầm nắm, nâng niu những côn trùng/loài vật khó xác định, ngay cạnh đó là ảnh chân dung tự chụp của tác giả hay ẩn ý về sự nuôi nấng từ người mẹ (bát sữa, mớ tóc,...). Là khán giả, mình muốn biết thêm về khó khăn lớn nhất của Phương khi thực hành dự án này và chia sẻ nó với mọi người, và liệu gia đình Phương đã được tiếp xúc với dự án này?

Thật ra mình không gặp quá nhiều khó khăn khi thực hiện dự án, mình nhớ chỉ mất khoảng 10 ngày để hoàn thành. Đó là một khoảng thời gian khá nhanh, mình nghĩ vậy. Tuy nhiên, mình đã mất khoảng 10 năm để trải nghiệm sự khó khăn khi gia đình tan vỡ và hậu quả là sự xa cách giữa mình với mẹ và bố. Vì vậy, như đã chia sẻ, mình xem dự án như một cột mốc kết thúc hành trình vượt qua biến cố gia đình và vượt qua những suy nghĩ tiêu cực của chính bản thân khi trải qua sự kiện này. 
Đối với mình, dự án đánh dấu sự chấp nhận của bản thân đối với những chuyện đã qua. Nó nhắc mình ghi nhớ rằng mình là một phần của bố mẹ, không thể tách rời dù mình muốn rời khỏi họ, cũng như thoát khỏi những biến cố. Nhưng mình không thể, nó đã xảy ra và mãi mãi là một phần của mình. Chấp nhận mọi thứ như một cách giải thoát.
Tuy nhiên, thú thật bản thân mình cũng không chắc rằng mình đã vượt qua cơn bão bởi vì bản thân vẫn còn ám ảnh với những sự kiện đó. Mình vẫn không đủ dũng cảm để cho gia đình xem dự án này vì mình biết rằng bố mẹ mình không còn tình cảm với nhau, nên mình e sợ họ không thích 'đứng cạnh' nhau trong dự án.
Mình vẫn đang trên con đường chữa lành và đối mặt với những cơn bão lớn hơn. 
 


MOonsi (Phương Nguyen) theo học nhiếp ảnh với mong muốn được chia sẻ, khám phá nhiều hơn về thế giới. Phong cách của MOonsi khi cầm máy mang thiên hướng siêu thực, với ước muốn tìm hiểu sâu hơn về thế giới bên trong tâm trí con người, giấc mơ, và sự điên rồ.


Chia sẻ, bàn luận, và lưu trữ những dự án nhiếp ảnh đương đại Việt Nam 🇻🇳



Đừng ngần ngại gửi gắm dự án của bạn qua 👉form

Liên hệ với bọn mình tại
👉  email 
👉  instagram